A: Duy Khánh asked what position the company was looking for, as the job advertisement only stated ‘needs people’ without specifying a role.
A: Duy Khánh deflected the question by asking what kind of company it was.
A: Duy Khánh corrected the pronunciation to ‘Juzu’ and explained it came from his admiration for Châu Du Dân. He also mentioned friends called him ‘Khánh Giòi’ (Khánh Maggot) due to his restless nature, and ‘Châu’ made it sound more elegant.
A: Duy Khánh stated ‘Bé Thu’ was a random nickname from a TV show and had no specific meaning, though he linked it to the idea of ‘recording repeatedly’ in a studio.
A: He confirmed, stating he began as an extra, earning small amounts for long days. He kept it secret from his family, using weekends to pursue his passion and earn money.
A: He explained he distributed flyers for a new food stall near his school to earn extra money. He found an efficient method by distributing them to students inside the school.
A: Duy Khánh questioned if the company was new, implying that if it was a year old and still needed flyer distribution, its development strategy might be questionable. He then stated he would use his ‘intelligence’ and ‘brainpower’ to develop the company’s image.
A: He humorously explained that the left lobe is on the left and the right lobe is on the right, comparing the brain to a circle with hemispheres.
A: He clarified it was ‘just enough to communicate’. The interviewer then attempted to speak English, which Duy Khánh did not seem to fully grasp.
A: He clarified he only knew ‘a few basic phrases’ and that his CV stated his Korean was ‘weak’. He then attempted a few phrases.
A: He said he knew some Chinese but struggled to introduce himself, only managing to say ‘認識’ (to know/recognize).
A: He attempted a Thai greeting, but the interviewer implied he didn’t understand the ‘level’ of the request.
A: He demonstrated a ‘slang’ he claimed was Vietnamese slang from a ‘collective group’, then attempted to say ‘Hello Director An Trương’ in this slang.
A: He explained he had never performed as a singer on stage, didn’t know how to use in-ear monitors, had to remember choreography, interact with the audience, hit camera angles, remember lyrics, and ensure accessories didn’t fall off. He viewed the show as an opportunity to live out a dream.
A: He stated that none of the ‘brothers’ were ‘thorns’ for him to overcome; rather, he was the ‘thorn’ for everyone else because he is ‘annoying’.
A: He demonstrated this, claiming double eyelids look more ‘wise’ and ‘knowledgeable’.
A: He demonstrated this by cracking his toe joints, then admitted it might be a medical condition (arthritis) and he’s eating okra for it.
A: He questioned why the company needed this skill, then performed several voice imitations (Chị Đẹp, Mẹ Tâm, Thu Minh, H’Hen Niê).
A: He confirmed, saying he does anything that makes money, as long as he can learn and develop in it.
A: He said he wanted to be the boss.
A: He expressed a desire to act in a foreign film abroad, calling it his ‘Big Dream’, even if it seemed far-fetched. He mentioned an upcoming Korean film project shot in Vietnam, but he doesn’t count it as his ‘big dream’ because it’s filmed locally.
A: He said he likes it and wasn’t confident in himself. He then joked that he’s still not satisfied, feeling it’s ‘crooked’. He clarified that he is content with what he has if it meets his satisfaction, giving the example of accepting his height by wearing shoe lifts.
A: He mentioned being ‘Top 1 Mỏ Hỗn’ (Top 1 Rude Mouth) in ‘Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai’ (a title voted by his peers) and being on ‘Gương Mặt Thân Quen’ (Your Face Sounds Familiar). He stated he doesn’t dwell on these ‘tops’ as they don’t define him.
A: He argued there was no common theme, as he is diverse. He admitted he particularly enjoys ‘silly/nonsensical’ content and shares it widely.
A: He said he watches the interviewer’s show by chance on TikTok because he finds the interviewer charming, handsome, and cute, not because it’s a specific ‘topic’ he seeks out.
A: He explained ‘trâu mài’ is due to his monolid eyes and sensitivity to bright light, making him look annoyed when he’s just trying to see. He mentioned it’s particularly bad when he wakes up.
A: He said he would adapt to the interviewer, ensuring the interviewer feels comfortable.
A: He explained he’s used to hourly rates from part-time jobs. He justified the high rate by saying if he has to perform many voice imitations in an hour, it’s very energy-consuming.
A: He expressed skepticism, pointing out an ‘Employee of the Month’ sign next to the ‘Director’ sign. The interviewer stated it’s a ‘one-member company’ with a ‘multi-personality’ director. Duy Khánh questioned why they’re hiring if it’s a one-member company.
A: The interviewer said ‘consulting’. Duy Khánh asked for more specifics, suggesting he could be a client. The interviewer said to contact via email for details.
A: The interviewer said email is more professional. Duy Khánh asked if there were no direct consultation meetings. The interviewer said he evaluates potential clients via email first.
Em Nguyễn Hữu Duy Khánh đúng không em?
Trong sơ hồ lý lịch em có ghi là nickname của mình bao gồm anh có đọc đúng không? Jao hả?
Hôm nay em đến đây ứng tuyển vị trí gì nhở?
Ờ em đang muốn hỏi công ty á là quan trọng là công ty đang muốn ứng tuyển vị trí gì. Tại vì em thấy cái thông tin ứng tuyển chỉ ghi là cần tuyển người thôi, không ghi rõ là mình đang cần ứng tuyển cái vị trí nào á.
Ờ em là người đúng không?
Em là người chứ em không phải là ai không ai nói chuyện gì hết á. Dạ.
Thế thì mình cứ thử phỏng vấn ngày hôm nay xem để xem phù hợp với vị trí gì nhá. Nhưng mà cá nhân em thì em có một cái vị trí, một cái mảng nào đấy mà em muốn làm không?
Hay là em cho hỏi cụ thể công ty của mình là công ty về cái gì ta?
Anh đang phỏng vấn em chứ không phải là em phỏng vấn anh nhá.
Nhưng mà thật ra đọc Ju cũng đúng. Còn chao thì nghe nó nó quện lắm.
Nghĩa là gì hả em? Châu Châu là tại vì ngày xưa là em thích anh Châu Du Dân thì trong tên của ảnh có cái chữ Châu thì xong rồi cái em cũng biến tấu bản thân mình. Cái đó cái thứ nhất.
Dạ. Vấn đề thứ hai là tại vì lúc em cũng trong lớp thì em cũng hay lo nho như con giòi vậy đó. Bạn bè gọi là Khánh Giòi nên Nguyễn Thị trâu nó sẽ làm cho cái chữ giòi nghe nó sang hơn. Thay vì bạn gọi là Khánh Giòi thì gọi là Khánh Trâu.
Em biết con giòi là con gì mà đúng không?
Con giòi là nó cứ ngoe ngoả ngo ngoẩy ở trong đồ ăn á.
Ừ. Dạ là hồi xưa đi học là em như thế hả?
Em như thế em là như vậy. Em em hay kiểu ngồi trong lớp không yên hay cứ chạy từ bàn này sang bàn kia.
Em thử ngoèo ngoèo như con con giòi th xem nào.
Ngoèo ngoèo như con giòi hả?
Ý là để làm à để xếp hình dung được là hồi đó em như thế nào.
Hồi đó thì là chỉ là mình chạy từ cây này qua ơ lộn chạy từ bàn này qua bàn kia thôi chứ không phải cây xin lỗi mình không phải con chim mình là con giò ok thì mình cứ kiểu mình cứ uống lượng ở trong lớp thôi nha cảm giác ở trong lớp như bị tiên đồng vậy đó.
Ok là hồi bé là em đã có cái vấn đề đấy rồi đúng không?
Không phải vấn đề. Excuse me. Ờ không nó là nó là sở thích nó là thói quen, nó không phải là vấn đề.
Dạ. Ok. Sở thích được rồi. Vâng.
Thế còn cái nickname bé Thu?
Bé Thu là một cái nickname vô thưởng vô phạt và không có bất cứ một cái ý nghĩa nào cả. Nó chỉ xuất phát từ cái quá trình tham gia chương trình anh trai và nghè trong gai. Ờ bé Thu nó cũng có một cái ý nghĩa mình mình cảm giác như là kiểu mình thấy không hay á xong cái mình thu đi thu âm á. Thu đi thu lại hoài á. Ờ.
Ừ. Khi mà em vào phòng thu em cũng là cái kiểu mà hay thu đi thu lại đúng không?
Cho nó hoàn thiện và hoàn hảo nhất có thể chứ không phải là mình hát dở mình thu đi thu lại đâu.
À tức là em em hát không dở hả?
Không hay thôi chứ không dở à.
Ờ em vào nghề rất là sớm đúng không?
Là tầm 13 14 tuổi là đã vào nghề rồi.
Mà đóng quần trúng thôi nên không không biết là có được tính là vào nghề hay không. Ờ đóng quần trúng và cũng đã bắt đầu ăn những chén cơm tổ đầu tiên.
Ồ. Ồ và cũng đã kiếm được tiền.
Mặc dù là quần chúng thôi. Kiếm chỉ có vài chục ngàn thôi.
Nhưng mà em nhớ là cái buổi quay để nó quay trong bao lâu không?
Ờ quay cả một ngày luôn á. Chứ tại vì mình sẽ lúc thời điểm là đang đi học nên là em sẽ sắp xếp những ngày cuối tuần để đi quay thì là thứ bảy hoặc là chủ nhật. Thì một ngày như vậy thì sẽ bắt đầu từ khoảng 5:00 4:30 là phải dạy tại vì nhà ở rất là xa. Nhà ở tuốt ở quận 9 thời điểm đó và đi quay ở quận 12.
Ờ ngày xưa những cái bộ phim truyền hình là đa phần là quay quận 12 hoặc là Tân Bình Tân Phú đấy nó rất là xa và mình phải dạy sớm hơn rồi đi quay đến tối khuya có khi là 11:00 12:00 đêm và tổng ngày luôn thì chỉ được có 300.000 cao nhất là 350.000 hàng
ồ nhưng mà đối với mình số tiền đó rất là lớn ở thời điểm đó
nhưng mà cái hồi đó 13 14 tuổi mà vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường thì em thuyết phục gia đình em là em sẽ đi làm cái công việc đấy như thế nào?
Ừ, gia đình đâu biết đâu nên là không có dùng từ thuyết phục được á. Ấ là thì thay vì là cuối tuần thì mình được đi chơi tự do thì mình dùng cái ngày mình được đi chơi tự do đó để mình đi kiếm tiền và mình được sống với cái sở thích của mình.
Ờ nên là cũng không xin phép.
Ờ trong kinh nghiệm đi làm trước đây của em thì em còn ghi là em có một khoảng thời gian phát tờ rơi
Phát tờ rơi là cụ thể là như thế nào?
Phát tờ rơi để kiếm thêm tiền, để mua thêm mấy cái đồ linh tinh hay là quần áo. Cụ thể là ở gần trường học thì có một cái quán đồ ăn à quán đồ ăn đó thì mới mở nên là cần phải marketing này nọ các thứ. Đó thì xong rồi mình cũng hay ăn ở đó rồi xong rồi có lúc đó quán có đăng cái bảng là kiểu là cần tuyển người để phát tơ này nọ thì mình xin tham gia. Ừ.
Ờ là mình sẽ phát ở những cái góc ngã tư hay là ngã ba đường gần trường.
Ờ và cách nhanh nhất để phát tờ rơi kiểu hiệu quả thì mình phát cho các học sinh trong trường.
Vừa tiết kiệm thời gian mà vừa đỡ nắng.
Anh nghĩ đấy là một cách làm việc thông minh đấy. Đúng không?
Đó là một lời khen đúng không ạ?
Đúng rồi mà. làm việc thông minh.
Ờ nhưng mà cái kinh nghiệm mà phát tờ rơi hay là soát vé thì theo em nó sẽ bổ trợ như thế nào cho công việc ở công ty của anh?
Ừ. Vậy là công ty mình là công ty mới hả?
Ừ. Cũng được 1 năm rồi đó.
Nếu mà 1 năm mà đến bây giờ vẫn còn phải phát tờ rơi thì liệu rằng công ty của mình có những cái định hướng phát triển nó đảm bảo không?
Anh đang không anh đang không bảo là em sẽ phải làm cái công việc là phát tờ rơi nhưng mà anh chỉ muốn hỏi là từ những cái trải nghiệm đó có những cái kỹ năng hay là những cái bài học gì mà em có thể áp dụng được vào cái công việc ở công ty mình?
Ừ thì như sếp cũng nói rồi đó là nãy sếp có dành cho em một lời khen là thông minh thì em nghĩ khi mà em vào trong công ty của mình thì em sẽ vận dụng não bộ của mình cũng như những cái neuron thần kinh ở thùy não trái và thùy não phải để có thể đương đảm những cái ờ định hướng về mặt phát triển hình ảnh cho công ty của mình ngày càng phát triển.
Ờ thùy não trái và thùy não phải.
Em hãy giải thích ơ nguyên lý sinh học của thùy não trái và thùy não phải.
Nó cũng đơn giản lắm. theo góc nhìn của em thôi. Em thì không có kiến thức về sinh học hay là khoa học đâu. Nhưng mà em nghĩ là trên đầu mình thì có một cái não to. Thùy não trái thì hay nằm bên trái. Còn thùy não phải thì nó nằm bên bán cầu phải của não.
thì giống như não mình hình tròn thì giống như là có một cái đường kính thì bán ở đây là bán bán kính vậ tròn
em có ghi trong sơ yếu lý lịch là trình độ tiếng Anh của em là khá khá thôi sương sương đủ giao tiếp thôi
em còn ghi là em biết tiếng Hàn
biết máy cầu cơ bản thôi.
em hãy thử giới thiệu bản thân mình bằng tiếng Hàn
em có ghi rất là rõ đọc kỹ giúp em là tiếng hèn ở mức yếu.
Mức yếu là cũng phải giới thiệu được bản thân chứ.
Bu là diễn viên người Việt đúng không?
Em còn ghi là em biết tiếng Trung.
Biết nói tiếng Trung không biết.
Anh chỉ muốn bảo em là em lại giới thiệu bản thân được không?
Ok. Thôi đủ anh chỉ cần biết là em biết 認識.
còn một tiếng nữa em ghi là tiếng Thái.
có vẻ như là em không hiểu được cái cái level mà sếp đang diễn đạt ở đây.
Đi đi thì ai rủ chặc khóc nó khóc.
Em có biết nói tiếng lóng nữa.
ừ xin khin chào khao t cả khao mỏi kho người khươ mình kh là kha duy khí khàn khăn
Tiếng lóng nó là tiếng Việt nhưng mà nó là tiếng lóng
cũng một tập thể của một tập thể.
Ờ, xin chào giám đốc An Trương đi là khi xin khin chào Khao giảm kham đọc khóc an khang trường Phương xin khin chào khao xin khin chào khao giảm kham kham đọc khóc khang trường khương trường khương mình khinh là kha khu khàn khan h này khai mình khinh rật kh vùi khui kh khi tời khơi đầy khò không xin khinh việ k phòng không vần khân xin khinh việ kh
Em có tham gia chương trình anh trai vượt ngàn trông gai.
Thì ngoài cái trông gai mà em phải vượt qua đó là việc em hát không hay.
Thì ngoài cái trông gai mà em phải vượt qua đó là việc hát hôm hay thì có những trông gai nào khác em phải vượt qua nữa?
Ừ. Em chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác đứng cho sân khấu với tư cách là một ca sĩ.
chưa biết de in year là như thế nào hết. Hồi trước giờ mình làm MC thì mình cũng rất ít khi nào mà đeo in year ear nhưng mà mình không biết là khi mà mình đứng trên sân khấu mình diễn mình hát mình phải nhớ động tác mình phải nghe được nhạc trong mình phải tương tác với khán giả mình phải lia cam canh đúng góc mặt rồi nhớ lời phải đảm bảo được tất cả những phụ kiện trên cơ thể của mình không bị rơi rớt em rất là ngưỡng mộ những người là ca sĩ trình diễn á ngoài việc họ hát hay thì họ còn biết cách để thu hút khán giả focus vào họ
thì anh trai người trong gai giống như là một cái cơ hội để em được sống trong cái giấc mơ mà bản thân em luôn tìm hiểu và tò mò về nó.
Em nghĩ là đến thời điểm bây giờ em vẫn đã và đang được trải nghiệm với tiếp tục với cái giấc mơ đó.
Em không biết là khi nào cái giấc mơ này sẽ kết thúc nhưng mà còn ngày nào thì vui ngày đó.
là một chương trình mà quy tụ rất là nhiều các anh trai thì em hãy kể tên ba anh trai mà
hãy kể tên ba anh trai mà cho em nhiều trong gai nhất
ba anh trai cho em nhiều trong gai hả em là trong gai của mọi người nó sẽ đúng hơn á tại vì Các anh chưa một anh nào là trong gai của em cả.
Ừ. Anh nào em cũng cũng vượt được đúng không?
Không ý là các anh ý là tại sao em phải vượt các anh? Em vào chương trình này để em vượt trong gai mà không ai trong đó là trong gai của em để vượt cả. Em là trong gai mọi người phải vượt em
Em biết được mình là phiền thì đó cũng là một điểm cộng.
Nó là một lời khen đúng không ạ?
Một lời khen đội lốt một lời chê.
Tại sao phiền lại là một lời chê?
Cái đấy chắc em tự em lại thấy phiền là một sự rất là dễ thương á.
Nếu bản thân em với sếp đi em không đủ quý sếp, đủ thương sếp hay là đủ muốn kết nối với sếp thì em sẽ không bao giờ đứng trước mặt sếp để làm những trò con mèo. Khi mà mình phải thương người nào đóắm, người nào đó lắm thì mình mới làm phiền họ.
Là mới làm trò con mèo đúng không?
Meo không dễ thương đâu. Sếp
sếp sếp làm cho thử em động tác này nha.
Danh sách tài lẻ của em, em có ghi là em có khả năng biến mắt một mí thành hai mí. Thành hai mí và ngược lại.
Và ngược lại. Ok. Mắt của sếp đang là mấy mí ta? Một mí.
Vậy đã bao giờ sếp có cảm giác hai mí chưa?
Khi nào mệt thì sẽ hay xuất hiện cái mí thứ hai.
Trong trạng thái bị động. Đúng rồi.
Còn em sẽ là chủ đầu. Mất cự sế nhìn cái mắt em là một mấy đúng không?
Sao làm được điều đấy là hai mí nhìn nó sẽ kiểu uyên bác và kiểu có kiến thức á. Nhìn kiểu hay ho á.
Anh mới thấy bột mí nó mới là thế chứ. Vậy thì một mí.
Tài lể tiếp theo em ghi là em có khả năng tạo âm thanh bằng khớp ngón chân.
Em có thể để chân lên bàn để có thể nhìn.
Đừng có đừng có để tay vào như thế.
thật ra thì nói tà lẽ như thật như vậy thôi chứ thật ra là bị bệnh á
không cái đó em nghĩ như vậy thôi
nhưng mà em vẫn đang trong quá trình ăn đậu bắp.
Em còn có một biệt tài nữa là giả giọng.
Để kiểm tra cái khả năng này của em thì công ty mình cần người giả giọng để lừa đảo hả? Sao mà phải kiểm tra cái việc tài này?
Bây giờ anh sẽ quay mặt đi nha. Và lúc mà anh quay mặt lại thì em sẽ là cái nhân vật mà em đóng giả đấy. Và anh sẽ anh đoán xem đấy là ai được không?
Khoan. Vậy thì em cần hỏi rõ anh là anh có đủ biết những người mà em sẽ giả không?
Tại vì anh là người ở ngoài miền Bắc. Vậy thì một trong những trường hợp mà anh không nhận ra đôi khi không phải là do em. Em chỉ muốn nói chuyện là như vậy.
Ok. Rồi. Ừ. Rồi khi nào em khi nào em sẵn sàng thì em bảo anh anh quay lại nha.
Là anh quay lại thì em mới giã giọng hả?
Đúng rồi. Là em diễn cái vai của người đấy luôn á.
Em không diễn đâu. Em chỉ giả giọng thôi. Ready chưa?
Xin chào tất cả các sác đang đến với lớp học.
lớp học tình yêu của em để mà nói về tình yêu chúng ta sẽ chia ra làm hai vế
em không biết chị hả anh chu
đúng là chị đ chị là người là chủ nhân của bản hí gia nâ
à chị hát cho em nghe một đoạn được không
sao ạ. Từ từ. Chị ơi sao da hôm nay da chị hôm nay hơi trắng ạ.
Chị thay đổi phong cách tại vì chị là một người thức thời. Em không nghe câu kẻ thức thời mới là Chang Tuấn Kiệt.
Em có một khát khao. Dạ. làn da nâu.
mẹ ơi, mẹ tra mẹ coi chị Tâm chị đang làm gì kìa.
Trời ơi, con nói thì vậy rồi mẹ vẫn trưng trưng con mắt mẹ nhìn con.
Mà tại sao phải n nhở? Sợ đoán sai.
anh thấy khá là vui đấy. Cứ làm tiếp nhá. Được không?
Công ty mình tuyển về làm trò đùa hả?
Thì cũng là một kỹ năng mà.
em xin lỗi chị Thu Minh đi. Em xin lỗi chị, chị cho em xin phép.
được giả giọng chị nha. Có thể là nó không giống mà.
Đủ rồi đủ rồi đủ rồi đủ rồi đủ rồi. Công ty mình em nghĩ là như vậy là đủ rồi. Em xin lỗi xin lỗi chị.
Em xin lỗi chị H Giang nha.
Em ghi trong sơ điều lý lịch là nghề nghiệp hiện tại của em là thợ đụng.
là đụng vào cái gì là làm cái đó.
Cái nào ra tiền thì sẽ làm nhưng mà phải trong khả năng của mình có thể học hỏi và phát triển được.
Ok. Thế thì ngay bây giờ em hãy đụng vào một thứ bất kỳ mà em muốn làm bây giờ.
Là em muốn làm sếp á. Hả?
từ từ em muốn em muốn làm sếp không phải là làm sếp đúng không?
Có công việc nào mà em muốn thử sức mình sắp tới không?
Ý là cái việc mà mình muốn nó phải đi đôi với việc mình có khả năng.
đóng một bộ phim nước ngoài ở nước ngoài.
đó là em nghĩ đó là Big Dream của em.
nghe hơi xa vời nhưng mà nếu không kiếp này không được thì mình hẹn nhau kiếp sau.
Úi trời ơi, anh nghĩ là kiếp này được đấy.
Được không? Em sẽ cố gắng.
Sắp tới em cũng có một dự án phim mà đúng không?
Dạ của Hàn Quốc nhưng mà quay ở Việt Nam là em không tính
Ờ. Em có một nước nào cụ thể mà em muốn đến không để quay phim không?
Trung Quốc, Đài Loan, Hàn Quốc, Thái Lan à.
Sao anh thấy anh thấy ok mà anh thấy có nhưng mà nghe anh nghe nó hơi nghe nó hơi xa vời.
nhưng mà đó là kiểu big dream của em.
Thật sự là một lời chúc không với cái thái độ đó.
Dạ. À em có phải là một người cảm thấy đủ và biết ơn về những gì mình đang có không?
Thế thì tại sao em lại sửa mũi đến tận lần?
Tại sao? H độ ác động ơ vì em thích à với lại vì em không có tự tin về bản thân mình.
Nhưng mà tại sao phải là con số đó?
Anh tưởng đây là thông tin thông tin em sử m ai cũng biết hết nhưng mà con số ok.
Tôi bắn ngồ ngốc khi đã nói cho anh.
Và bây giờ em đã hài lòng với cái mũi này chưa?
nó giỡn thôi chứ em em vẫn thấy nó méo méo kiểu gì á.
Quay sang bên này xem nào.
Đang đeo kính nhưng mà giờ con đang có makeup rồi anh không thấy rõ đâu.
Thế thì cái câu trả lời cho câu hỏi về trước của anh phải là không đúng không?
Việc sửa mũi nó có liên quan gì đến chuyện mà biết ơn hay không biết ơn ạ?
Câu hỏi của anh là em có cảm thấy đủ và biết ơn về những gì mình đang có không?
Ờ mình luôn biết đủ với những gì mình đang có trong trường hợp những cái mình đang có nó đạt ở mức mình cảm thấy hài lòng.
Em thấy là à em không cao nhưng em chấp nhận được với cái chiều cao này bằng việc là em có mang giai độn.
thì em chấp nhận. Còn thí dụ như thì em biết đủ rồi em không đụng thêm nữa. Thí dụ em độ 15 cmng thì em không đụng thêm nữa.
Em đã từng đụng hai mấy xăng khi em đi New York Fashion Week.
Còn chiều cao thực tế của em là bao nhiêu?
À thì đó ai cũng biết mà 1,7 m thôi.
Dạo gần đây em hay đứng top 1 social trong các show thực tế cho thực tế đúng không?
Hãy kể tên ba thứ khác mà em đã từng top.
Ờ em được quán qu mặt thân quen nè.
Top mỏ hổn của chương trình anh trai và ng trong gai.
Không có cái giải. Nó chỉ là một cái top được các anh em bầu chọn thôi.
À và em được bầu chọn là top bỏ hỗn.
Không có gì hay ho hết nhưng mà kiểu nó cũng là top.
Tại vì giờ ngồi kể lại ít khi là làm top ghê ta.
Em không có để tâm lắm á.
Tại vì thật ra là em không có để cho những cái top đó nó quyết định cuộc đời của em.
Ok. Anh hiểu vì em anh hiểu em đúng không? Ý là mình sẽ không dựa vào những cái top đó để mà mình bị ngủ quên á. mình ngủ bị ngủ quên trong những cái thóp đó.
Khi được hỏi về những nội dung mà em hay xem và theo dõi thì em có liệt kê là các nội dung liên quan đến UFO là những vật thể ngoài hành tinh đúng không? không xác định á.
Ai dạy học tiếng Trung Duy Khánh clip tỏ tình clip hài xàm xí nhảm nhí.
tại vì nó xàm xí nhảm nhí nhắc cái tự nhiên nhớ những cái nội dung đó mắ cười thôi.
Nhưng mà đừng cười giữa lúc mình đang phỏng vấn nhá.
Thế thì những cái nội dung mà em vừa liệt kê như thế thì điểm chung của những cái nội dung này là gì?
Nếu mà đã có điểm chung rồi thì em nghĩ là em không cần phải liệt kê ra rất là cực như vậy á.
Nhưng mà phải có một cái thứ gì đó mà nó khiến cho em muốn xem các cái nội dung này chứ đúng không?
Bản thân em đủ đa dạng và thú vị để có thể xem một lúc nhiều nội dung khác nhau với những chủ đề khác nhau mà.
Dạ. Nhưng mà em là một người rất là thích sự nhảm nhí, những nội dung nhảm nhí. Ờ nên là em thường xem và kiểu đi gửi khắp nơi.
Em có coi chương trình của anh không ấy nhỉ?
ý là em là chương trình của anh là nhảm nhí.
Anh đọc kỹ thêm đi, nó có nhiều nội dung khác mà. Em có những dấu phẩy á.
Anh không thấy nội dung của anh ở trong này.
Ý là tại sao em phải để nội dung của anh trong này?
tại vì anh hiểu không? Nó là chủ đề á. Em chẳng by giờ em ghi là em xem chủ đề sinh Việt không. Bây giờ em nói thẳng luôn. Em lướt TikTok và vô tình em thấy và em xem thôi. Em xem là vì anh á. Em thấy anh có duyên đẹp trai dễ thương thì em xem thôi.
Em thích xem mấy clip cảm động, clip tỏ tình này nọ. Cảm động xem
là em xem những cái thứ mà em đang thiếu trong cuộc sống. À
những thứ mà nó có thể chạm đến trái tim của em giống như là mấy cái clip Romeo take me somewhere biết xong quỳ xuống cầu hôn á.
Em có một thói quen xấu mà em ghi là trâu mài.
Trâu mài là cái gì? Châu mài là
hình như ngoài Bắc là nheo mài. Nheo nheo mắt hay là nheo mài?
Ờ trong em gọi là châu mài câu có đó. Ờ tại vì em bị một cái là mắt em một mí và em rất là thí dụ mà nắng á thì lúc mà em lên show hay lên hình em rất là dễ vì trong trạng thái khó chịu. Nhìn nghĩ là khó chịu nhưng không phải tại vì em không thấy đường
nên là những cái tập mà gia đình Ha ha cái những chặng mà em quay ở xa Huỳnh với lại Lý Sơn á là quá nắng là em có xin chương trình cho em đeo mắt kính tại vì em sẽ không thấy đường.
nhưng mà nhau ý là nhau kiểu trông kiểu tức giận luôn đúng không? Em đang ngồi nói chuyện với anh một câu chuyện rất vui mà em cứ nhìn nè
à mỗi buổi sáng là những cái lúc em mất kiểm soát nhất á là mất ngủ dậy mà em không thấy đường á mắt em còn kèm nhèm á là em đó là nhìn em khó chịu lắm nhìn em đáng ghét lắm mặt cọc cơ địa
ừ khi mà em vào công ty của anh thì em sẽ sửa cái thái độ đấy như thế nào
thì em vào công ty thì em under với anh mà thì em nhìn mặt anh em sống thôi
thì em phải luôn biết cách để làm như thế nào để anh cảm thấy thoải mái Ok. Ví dụ
Có một cái vấn đề mà anh thấy ở trong CV của em đó là em để mức lương mong muốn là 5 triệu một giờ.
Sao em lại tiền theo giờ?
Tại vì em mình em quen làm việc theo giờ hả?
Em không quen làm việc theo giờ tại vì em bắt đầu từ những công việc bạc time á. À
dạ đi phụ việc này nọ thì nó cũng tính theo giờ á. Dạ
nhưng mà 5 triệu một giờ có hơi quá không?
Tại vì với một người kiểu có hội đủ những cái điều mà anh đang cần. Ví dụ như hồi nãy em thấy anh rất là excited với cái chuyện là em giả giọng này nọ thì em rất là lo ngại về là trong một giờ đó em phải giả đến 40 người thì nó cũng rất là mất năng lượng của em á.
Không. Lúc đấy là anh cần một tí giải trí thôi chứ còn anh cũng không cần em phải làm những cái đó.
Vậy thì em có thể giảm xuống cũng được.
một ngày anh chỉ cần em làm một tiếng thôi là được.
Dạ. Vậy cuối tháng 30 anh trả cho em nào làm đi hả?
Em đủ tiền mua nước uống được rồi.
Em hỏi thiệt nha. Bên mình có thật sự là giám đốc không? An Trương có thật sự là giám đốc ở đây không? Và anh có phải là An Trương không?
Thì em đang có một chút hoài nghi. Em thấy ở đây là giám đốc nhưng ở đây thì là nhân viên của tháng.
Công ty mình là công ty một thành viên và một thành viên này bị đa nhân cách vừa làm giám đốc vừa làm nhân viên hay là
thì là công ty trách nhiệm một thành viên làm tất cả mọi thứ.
Nếu mà đã một thành viên thì tuyển nhân viên để làm cái gì?
Tại mình đã đăng ký giấy tờ là một thành viên rồi, bây giờ có hai thành viên vô là mất công phải giải trình lại rất là phiền á. Ảnh hưởng tới em nữa.
Nên cân nhắc vô em uống một ngụm nước nha.
Thôi em em về giúp anh luôn đi.
Em em về giúp anh luôn vá.
Công ty của mình là công ty về cái gì vậy?
Tư vấn chuyện hôn nhân hả?
Cái phạm thú đấy thì anh không có
thường anh tư vấn về cái gì ạ?
Về những cái liên quan đến
công ty là một cái là một cái nơi để tư vấn về công ty.
Ý nó có một cái thông tin nào rõ hơn không? Tại vì đôi khi em cũng có thể là một khách hàng nếu như em không phải là một nhân viên làm về cái mãng nào á?
Cái này thì em có thể liên hệ với email của công ty rồi công ty sẽ trả lời lại em.
Nhưng mà công ty của mình là công ty một thành viên thì nếu anh sẽ trả lời lại em. Anh sẽ trả lời lại em.
Vậy tại sao phải làm việc qua email trong khi chúng ta đã đang gặp nhau?
Anh nghĩ là làm việc của email sẽ chuyên nghiệp hơn và mình sẽ nói được đầy đủ những cái ý hơn. Thường công ty của mình là không có những cái buổi gặp tư vấn trực tiếp hay sao ạ?
Email xong rồi thì anh sẽ đánh giá xem là khách hàng này có tiềm năng không rồi anh mới gặp. Vậy giờ trong trường hợp em là khách hàng
tại vì anh cũng chưa có khách hàng bao giờ nên anh cũng không biết.
Em rất là vui khi ngày hôm nay em có dịp được đến đây để mà xin việc. Và được
thái độ của em là gì đây? C nhả em xin lỗi.
Trân trọng vô cùng. Dạ vâng. Em em quý giám đốc nha.
Quý vô cùng. Không biết sao mà mới gặp thôi mà cảm giác mến tay mến chân lắm luôn á.
Dạ vâng. Em chỉ muốn nói như vậy thôi.
Ờ đúng là có những cái cảm xúc mà nhiều khi chỉ có một người có ấy đúng không?
Thế đ gọi là đơn phương á. Nó thẳng đấ.
anh đang kiểu cái từ đấy.
Bên công ty của mình không có những cái dịch vụ bút xe cho
ý là bút xe cho cái người đi tới phòng vận đi về. Ok thôi coi như ngày hôm nay công cốc em cảm ơn nhé.
Hình như là giá đó cũng có một bình đúng không ạ? Chúng ta chung thói quen á. Hi vọng là chúng ta sẽ có một bữa gặp lại nhau và
cũng chia sẻ nước trong bình nhé.
Bye bye giám đốc. Chào giám đốc.
Ờ ngày hôm nay Duy Khánh cảm thấy buổi phỏng vấn ờ vô vô nghĩa, vô vị và vô cùng thất vọng. Tại vì kiểu cảm giác mình đã trình bày và thể hiện rất là nhiều thứ của bản thân. Nhưng sau đó thì công ty lại cho mình một cái thông tin. Đây là công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên. Thì mình cảm giác mình mới bị lừa á mọi người. Mình tốn tiền taxi đi qua đây mình cũng makeup nay khá đậm và tốn thêm tiền nhủ kim tuyến. Mình mình không biết là tại sao mình lại có mặt ở đây. Mình chỉ muốn chia sẻ những cái thông tin này đến với những cái ứng viên tiếp theo. Nếu như mà có trong trường hợp của mình thì đến với một cái tâm thế thoải mái thôi, không cần phải chuẩn bị quá nhiều, thậm chí để mặt mọc. Và nếu có xe thì hãy tới, đừng tốn tiền và cho taxi. Tại vì các bạn sẽ cảm thấy tệ lắm. Chống mình bây giờ xin phép mình không phỏng vấn đâu.
Leave a Reply